Mục Đích và Ý Nghĩa thực sự của cuộc sống trong thời biến động của đại dịch

Quả thực đại dịch cúm Tàu Covid-19 đã làm thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của rất nhiều người trên toàn thế giới về Mục Đích và Ý Nghĩa của cuộc sống này.
 
Thế giới đã tốn quá nhiều giấy mực cho việc đưa tin về Covid và những vấn đề xung quanh. Trong 2 năm qua, có lẽ là gần như không có ngày nào mà báo chí và truyền thông không đưa tin về Covid.
 
Tất cả các con số mà truyền thông đưa ra, chúng ta hoàn toàn không thể kiểm chứng được. Đúng sai, thật giả luôn lẫn lộn, chúng không thể nào tách bạch rõ ràng được trong thế giới nhị nguyên này.
 
Mục đích đưa ra những con số thống kê để làm gì cũng chẳng thể ai biết được. Nhiều sự việc nhìn vậy nhưng không phải vậy, nhiều sự việc đúng là vậy nhưng thông điệp đằng sau cũng khác hẳn, rồi cũng nhiều sự việc mang tính cảnh báo, và cũng nhiều sự việc cũng chỉ là tung hỏa mù.
 
Công nghệ thông tin đã phát triển mạnh như vũ bão và không thể có cái gì ngăn cản được. Thế giới ngày nay, con người đang chết trong thông tin với một lượng dữ liệu đồ sộ bởi những lượng thông tin quá tải đang dồn dập đánh chiếm bộ não con người.
 
Những tang thương, chết chóc, đau buồn trong kỷ đại dịch này, theo như truyền thông đưa tin thì đang phủ khắp Địa Cầu. Chúng ta chưa biết được bất kỳ một điều chắc chắn nào về đại dịch cả, tất cả đều do thống kê chủ quan đưa ra. Và như đã nói, tất nhiên, đúng sai luôn luôn là điều không thể được định nghĩa, không thể được tường minh.
 Điều duy nhất bây giờ chúng ta, những con người tạm gọi là động vật cấp cao, có thể làm là cần sự Thức Tỉnh. Đó là sự quán xét sâu sắc về bản thân chúng ta về Mục Đích, Ý Nghĩa của cuộc sống này. Chúng ta tồn tại hiện hữu nơi đây để làm gì?
Liệu chúng ta tồn tại chỉ để đi học, đi làm, kiếm tiền, kiếm danh, kiếm lợi, kiếm nhà lầu xe hơi, kiếm của ngon vật lạ, kiếm những trò vui tiêu khiển cho bản thân? Hay cao sang hơn một chút, đó là chúng ta nhân danh việc lo cho gia đình, cho Cha Mẹ, cho con cái chúng ta để phủ lấp đi cái Bản Ngã của chính mình?
Và rồi chắc chắn đến một lúc nào đó, chúng ta sẽ giật mình bàng hoàng rằng, khi có được những thứ đó rồi thì tại sao chúng ta vẫn bất an, chúng ta vẫn lắng lo, chúng ta vẫn trăn trở? Câu hỏi này có lẽ đã có từ quá lâu rồi, ai cũng biết, ai cũng từng nhưng liệu ai có khởi lên nghi vấn cao độ để mà quán xét? Thực sự mà nói, chắc rằng những câu hỏi đại loại như vậy không thể có chung một câu trả lời.
Chỉ có tự bản thân mỗi con người chúng ta tự quán xét về thân tâm mình thì may ra mới liễu ngộ và tìm được cho mình con đường đi đúng đắn mà thôi. Bao nhiêu Tôn Giáo trên thế giới đã đưa ra hằng hà sa số phương pháp để giải quyết vấn đề đó nhưng liệu rằng đó có là chân lý? Có lẽ là Không.
Đó chỉ là phương tiện, chắc chắn vậy. Điều quan trọng nhất chính là sự Thức Tỉnh trong mỗi chúng ta. Điều cần làm mỗi mỗi khắc là phải luôn luôn quán xét, tự vấn với bản thân mình. Điều mà đại đa số chẳng ai làm, có lẽ rất nhiều người chưa từng ngồi xuống để tự hỏi chính bản thân mình bất kỳ một điều gì cả.
Đúng thực, nói thì luôn luôn dễ, nhưng để thực hiện thì quả thật là cả một vấn đề, bởi tâm trí chúng ta hoàn toàn đã bị “đánh cắp” bởi những kiến thức, kinh nghiệm… huân tập được từ bao đời bao kiếp. Chưa kể rằng, những định kiến từ xã hội, từ cuộc sống, từ giáo dục, từ phong tục tập quán… còn hằn sâu trong chúng ta từ thuở lọt lòng đã chi phối đến thế giới quan, nhân sinh quan của chúng ta một cách sâu sắc làm che mờ đi bản chất của Sự Thật. Đám mây vô minh đó tưởng chừng như trong đến vô ngần nhưng sự che chắn của nó thì đúng là khủng khiếp.
Đại dịch Covid-19 có lẽ là khoảng thời gian quý giá để chúng ta ngồi lại chiêm nghiệm bản thân, tự vấn bản thân với thật nhiều câu hỏi cho Mục Đích và Ý Nghĩa của cuộc sống này. Khi Tồn Nghi đủ lớn thì Đại Ngộ sẽ nảy sinh. Mong rằng ai cũng sẽ có những thời khắc đặc biệt để tìm được chính mình khi nhân duyên đủ đầy.
Sống Tỉnh Thức  

Để lại một bình luận